Bọn họ hoàn toàn chết lặng, hốc mắt ứa lệ, run giọng nói: “Cửu Hoàng… Phiên…”
Pháp khí trấn tộc đã mất tích ngàn năm, nay lại tái hiện thế gian.
Ánh mắt hai lão nhân đổ dồn về phía thạch quan nứt toác ở trung tâm, đã chẳng còn màng đến sinh tử, hai chân mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, há còn không rõ người trong quan tài là ai.
Cả Cửu Lê tộc đã mong chờ ngàn năm.